Chào các em học viên Khóa học Tiếng Trung Online, trong bài học Tiếng Trung giao tiếp cơ bản ngày hôm nay, chúng ta sẽ học sang chủ đề Tiếng Trung giao tiếp thông dụng mới là Cảm giác khác nhau khi viết thư tay và viết thư điện tử.
Thời đại công nghệ thông tin phát triển nhanh như vũ bão hiện nay thì việc viết thư đối với chúng ta trở nên quá tiện lợi và đơn giản, chỉ cần đăng ký một tài khoản Google là chúng ta sẽ được sử dụng rất nhiều tiện ích của Bác Google, ví dụ như Gmail, Google Drive, YouTube .v.v.
Bây giờ không biết còn ai viết thư tay nữa không? Cảm giác viết thư tay thân thiết hơn so với viết email và mỗi bức thư viết tay chúng ta có thể lưu giữ lại thành kỷ vật, lưu giữ lại những cảm xúc vui buồn mỗi khi mở ra một bức thư viết bằng tay nhận được từ người thân, người yêu và bạn bè.
Nội dung bài học hôm nay chủ yếu là học các mẫu câu Tiếng Trung giao tiếp thông dụng trong cuộc sống hàng ngày về Cảm giác thân thiết khi chúng ta cầm bút viết thư chứ không phải là viết thư điện tử.
Em nào chưa học lại bài cũ bài số 102 Học Tiếng Trung giao tiếp mỗi ngày thì vào link bên dưới xem lại luôn và ngay nhé.
Học Tiếng Trung mỗi ngày Bài 102
Học phát âm Tiếng Trung Phổ thông chuẩn
Bài giảng Học Tiếng Trung giao tiếp cơ bản
Bài giảng Tiếng Trung giao tiếp thông dụng Thầy Nguyễn Minh Vũ
范冰冰:对不起,打扰你学习了。
阮明武老师:我不是学习,我正在给朋友写信呢。
范冰冰:为什么你不发电子邮件啊?写信多麻烦!
阮明武老师:我的这个朋友不喜欢电子邮件,说读电子邮件的感觉没有读信亲切。
范冰冰:现在写信的人越来越少了,我已经两年多不写信了,有事打个电话或者发电子邮件,既快又方便。
阮明武老师:她说电话、电子邮件虽然方便,但是不能当做纪念品保存起来。
范冰冰:也许你的朋友是对的,不过不知道有没有人愿意回到写信的时代。
阮明武老师:其实我也不喜欢写信,但是当我收到信的时候,却特别高兴,那种感觉和读电子邮件就是不一样。
范冰冰:我也有这种感觉。
阮明武老师:所以我觉得如果写情书的话就得用传统的书信形式,一般的朋友之间可以用电话和电子邮件的形式。
范冰冰:原来我们的阮明武老师正在写情书呢,打扰了,对不起!你继续写吧。
阮明武老师:哪里是写情书,不过是普通朋友。即使真的是写情书,我也不怕你打扰。
范冰冰:不过我倒真想给喜欢的人写一封情书,即使对方不爱我也没关系。
阮明武老师:你有喜欢的人了?你告诉我是谁吧,也许我能帮帮你。
范冰冰:即使我告诉你也没用,你不认识他,他是我大学同学,我一直没告诉过他,怕被拒绝。
阮明武老师:那你现在就写信告诉他吧,即使被拒绝了也没关系啊。
Dịch Bài giảng Học Tiếng Trung mỗi ngày Thầy Nguyễn Minh Vũ
Phạm Băng Băng: Xin lỗi, làm phiền anh học bài rồi.
Thầy Nguyễn Minh Vũ: Anh có học bài đâu, anh đang viết thư cho bạn bè mà.
Phạm Băng Băng: Sao anh không gửi mail ạ? Viết thư phiền phức lắm!
Thầy Nguyễn Minh Vũ: Người bạn này của anh không thích thư điện tử, nói là cảm giác đọc thư điện tử không thân thiết bằng đọc thư tay.
Phạm Băng Băng: Bây giờ người viết thư tay càng ngày càng ít, em đã không viết thư tay hơn hai năm nay rồi, có việc là gọi cái điện thoại hoặc gửi email, vừa nhanh vừa tiện lợi.
Thầy Nguyễn Minh Vũ: Cô ta nói là gọi điện thoại, email mặc dù tiện lợi, nhưng mà không thể làm kỷ vật để lưu giữ lại được.
Phạm Băng Băng: Có lẽ người bạn của anh nói đúng, có điều là không biết có ai bằng lòng trở về thời đại viết thư tay không thôi.
Thầy Nguyễn Minh Vũ: Thực ra thì anh cũng không thích viết thư tay, nhưng mà lúc anh nhận được thư thì vui lắm, cảm giác lúc đó khác hẳn so với nhận được email.
Phạm Băng Băng: Em cũng có cảm giác như vậy.
Thầy Nguyễn Minh Vũ: Cho nên anh cảm thấy nếu như viết thư tình thì phải dùng hình thức viết thư tay kiểu truyền thống, giữa những người bạn nói chung thì có thể dùng hình thức gọi điện thoại và viết email.
Phạm Băng Băng: Hóa ra là Thầy Nguyễn Minh Vũ của chúng em đang viết thư tình cơ đấy, xin lỗi đã làm phiền! Anh viết tiếp đi nhé.
Thầy Nguyễn Minh Vũ: Làm gì có viết thư tình, chẳng qua là bạn bình thường thôi, mà dù là thư tình thì anh cũng không sợ em quấy nhiễu.
Phạm Băng Băng: Có điều là em thật sự muốn viết một bức thư tình cho người mình thích, cho dù là họ không yêu em cũng chả vấn đề gì.
Thầy Nguyễn Minh Vũ: Em có thích người nào đó rồi à? Em nói cho anh biết là ai đi, có lẽ anh sẽ giúp được em.
Phạm Băng Băng: Cho dù là em nói cho anh biết cũng không có ích gì, anh không quen biết anh ý, anh ý là bạn Đại học của em, em luôn giữ kín không nói với anh ta, sợ bị từ chối.
Thầy Nguyễn Minh Vũ: Vậy bây giờ em viết thư cho cậu ta đi, cho dù là bị từ chối thì cũng không sao hết mà.
Trung tâm Tiếng Trung CHINEMASTER tại Hà Nội và TP HCM – Địa chỉ Học Tiếng Trung uy tín tại Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh – Thầy Nguyễn Minh Vũ 090 468 4983 TiengTrungNet.com
Phiên âm Bài giảng Học Tiếng Trung mỗi ngày
Fàn Bīng Bīng: Duìbùqǐ, dǎrǎo nǐ xuéxí le.
Ruǎn Míng Wǔ lǎoshī: Wǒ bú shì xuéxí, wǒ zhèngzài gěi péngyou xiě xìn ne.
Fàn Bīng Bīng: Wèishénme nǐ bù fā diànzǐ yóujiàn a? Xiě xìn duō máfan!
Ruǎn Míng Wǔ lǎoshī: Wǒ de zhège péngyou bù xǐhuān diànzǐ yóujiàn, shuō dú diànzǐ yóujiàn de gǎnjué méiyǒu dú xìn qīnqiè.
Fàn Bīng Bīng: Xiànzài xiě xìn de rén yuè lái yuè shǎo le, wǒ yǐjīng liǎng nián duō bù xiě xìn le, yǒu shì dǎ ge diànhuà huòzhě fā diànzǐ yóujiàn, jì kuài yòu fāngbiàn.
Ruǎn Míng Wǔ lǎoshī: Tā shuō diànhuà, diànzǐ yóujiàn suīrán fāngbiàn, dànshì bù néng dàngzuò jìniànpǐn bǎocún qǐlái.
Fàn Bīng Bīng: Yěxǔ nǐ de péngyou shì duì de, bú guò bù zhīdào yǒu méiyǒu rén yuànyì huí dào xiě xìn de shídài.
Ruǎn Míng Wǔ lǎoshī: Qíshí wǒ yě bù xǐhuān xiě xìn, dànshì dāng wǒ shōu dào xìn de shíhou, què tèbié gāoxìng, nà zhǒng gǎnjué hé dú diànzǐ yóujiàn jiùshì bù yí yàng.
Fàn Bīng Bīng: Wǒ yě yǒu zhè zhǒng gǎnjué.
Ruǎn Míng Wǔ lǎoshī: Suǒyǐ wǒ juéde rúguǒ xiě qíngshū de huà jiù děi yòng chuántǒng de shūxìn xíngshì, yì bān de péngyou zhī jiān kěyǐ yòng diànhuà hé diànzǐ yóujiàn de xíngshì.
Fàn Bīng Bīng: Yuánlái wǒmen de Ruǎn Míng Wǔ lǎoshī zhèngzài xiě qíngshū ne, dǎrǎo le, duìbùqǐ! Nǐ jìxù xiě ba.
Ruǎn Míng Wǔ lǎoshī: Nǎlǐ shì xiě qíngshū, bú guò shì pǔtōng péngyou. Jíshǐ zhēn de shì xiě qíngshū, wǒ yě bú pà nǐ dǎrǎo.
Fàn Bīng Bīng: Bú guò wǒ dào zhēn xiǎng gěi xǐhuān de rén xiě yì fēng qíngshū, jíshǐ duìfāng bú ài wǒ yě méiguānxì.
Ruǎn Míng Wǔ lǎoshī: Nǐ yǒu xǐhuān de rén le? Nǐ gàosu wǒ shì shuí ba, yěxǔ wǒ néng bāng bāng nǐ.
Fàn Bīng Bīng: Jíshǐ wǒ gàosu nǐ yě méi yòng, nǐ bú rènshi tā, tā shì wǒ dàxué tóngxué, wǒ yì zhí méi gàosu guò tā, pà bèi jùjué.
Ruǎn Míng Wǔ lǎoshī: Nà nǐ xiànzài jiù xiě xìn gàosu tā ba, jíshǐ bèi jùjué le yě méiguānxì a.